Dạo này bận quá nên Chắu không viết bài bên này được ...Gửi thêm bài mới Qua Bác nhé : MAI CHÂU Thăm Mai Châu, Vào mùa gặt, Lúa vàng chất ngất, Những chàng trai, cô gái áo đẫm mồ hôi. Ánh mắt, nụ cười tươi, Đón chào bạn đến. Dẫu bộn bề đồng áng, Đêm trăng vui như đêm hội làng. Tiếng trống, tiếng đàn, Núi rừng rộn ràng vũ điệu. Dưới ánh trăng huyền diệu, Thổ cẩm treo lên làm phông. Vít rượu cần cho má ửng hồng, Góc sân thành sân khấu. Điệu múa rộn ràng người Thái, Lời ca nồng thắm Mai Châu. Vui xòe.. tay ta nắm lấy tay nhau, Để mai về.. còn nhớ!
NỖI ĐAU ...CUỘC ĐỜI Khăn thêu gió cuốn đi rồi Lời xưa cũng gửi trả người ngày xưa Cung đời chìm nổi nắng mưa Đồng tiền lạnh ngắt bốn mùa bão giông Đàn kêu tê buốt cõi lòng Nẩy từ hương phấn hở trong kín ngoài Còn đâu những giọt sương mai Tóc mây một thuở suông dài còn đâu Thời gian gậm nhấm mái đầu Mỗi lần là một nỗi đau cuộc đời
Qua Thăm QĐ ..gửi bài mới tới QĐ đây nhé ..chúc một ngày bình yên
ĐÊM QUỲNH HOA
Chờ ngày mãn nguyện đã bao lâu Say với quỳnh hoa - rượu với bầu Bóng
nguyệt lung linh , sương điểm tuyết Dáng quỳnh diễm lệ , nhụy khoe châu
Nâng niu trao khánh chiêm ngà ngọc E ấp ...đài hoa khỏa sắc màu Thoang
thoảng quỳnh hương vương tóc trắng Thâu canh vọng nguyệt ý tâm đầu
Dạo này bận lắm Bác ạ ..nên TM tập trung bên kia ít đăng bài bên này ..có ai com thì trả lời thôi ... TM gởi bài tuần này Bác nhé ĐÀN BẦU
Posted by tungminhtamson on 08 July, 2011 23:21
Âm thanh từ một chiếc dây, Mà gieo sầu nhớ mà ngây ngất tình. Mà ai oán đến thiên đình, Tiếng ngân nga để giai nhân phải lòng. Khi trầm bổng, lúc cao trong, Khi khô khốc, lúc não lòng thở than. Vui thì rộn rã chứa chan, Buồn thì khiến kẻ to gan cũng buồn. Quả bầu và chiếc dây đàn, Qua tay người, tiếng người ngoan tỏ tường.
Qua thăm Bác ..gửi Bác bài mới của tuần này nhé ..chúc Bác luôn vui khỏe NHỚ SAPA Đường lên trời quanh co bao dốc núi Mây trắng bồng bềnh ôm ấp người đi Thành phố mờ sương ôi ! đẹp diệu kỳ Thấp thoáng nhà sàn –ôm lưng sườn núi Cầu mây dập dình ôm lưng con suối Róc rách nước ngàn,hòa nhạc T’ Rưng Gùi trên vai nặng trữu-người H’Mông Đầy ăm ắp những bắp ngô vàng óng Giữa khoảng trời xanh,bồng bềnh mây trắng Tưởng như mình lạc vào chốn bồng lai Núi Hàm rồng rực rỡ ánh ban mai Đầy hoa lá,cỏ cây và chim hót Chợ tình SaPa.tiếng nghe dụi ngọt Trai gái bản làng,hát lượn giao duyên Thứ bảy hàng tuần hẹn đến chợ phiên Đường đèo hun hút gió lay cành lá Càng lên cao núi rừng bao kỳ lạ Thác Bạc cheo leo đổ nước giữa trời Nước tung trắng bụi đến tận chân dồi Phiến đá rêu phong trải đầy vách núi Ngồi nghỉ chân cheo leo bên bờ suối Cùng nếm thử Rượu đặc sản Sán Nùng Mùi thịt nướng lan tỏa khắp núi rừng Cứ tưởng như đang ở nơi hoang dã Về với đồng bằng nhưng SaPa như đã Nứi tâm hồn tôi về lại với Sa Pa
Dạo này bận quá ..tập trung bên kia ..qua thăm Bac ..và gửi bài mới tuần này nhé CH Ợ TÌNH MỘC CHÂU
Năm được mùa bông Em xe sợi nhuộm chỉ hồng Dệt áo váy trăm xanh ngàn tía Xuống phiên chợ tình Chợ tình đông thế Người em yêu có tìm thấy em không ? Tim đập liên hồi , thấp thỏm chờ mong Chợ…thì đông Muôn nghìn người qua lại Tiếng khèn sáo nỉ non , chào gọi Nhộn nhịp thảo nguyên , xốn xang mong đợi Nghe dập dùi tiếng sáo của anh Không thể lẫn trong bao âm thanh Khèn lá em mang ra thổi Con mắt tìm nhau biết nói Đêm chợ tình Anh cướp em về làm vợ Dòng người chen chân giữa chợ Chẳng cản được anh vác em Nồng nàn hơi thở Hạnh phúc trào dâng Trái tim em muốn vỡ Đền tình anh
Có sao trời long lanh Con mắt thẳm trời đem chứng kiến Em về lậy ma nhà Lậy cha Lậy mẹ Anh cướp em về như thế Sau đêm chợ tình Em là vợ của anh Chợ tình… Mộ châu bồng bềnh …em có anh
Qua thăm QD ...chúc QD những ngày hè mát mẻ ...và gửi bài mới của tuần này nhé : NHỚ CỐ THI SĨ TẢN ĐÀ "Thu rơi từng cánh" thu rơi "Mưa xuân" còn mãi với người chân quê Hoa xoan rụng tím lối về Mồng tơi còn vướng lời thề dậu thưa "Nhớ ai" đợi dưới chiều mưa Để con thoi lại ngừng đưa mỗi chiều "Giấc mơ anh lái đò"nghèo Thành quan tân trạng võng điều đón em "Chờ nhau"tận mấy mùa sen "Mắt nhung"sao lỡ để hoen chỉ hồng "Sân ga"bóng mẹ lưng còng "Cô hái mơ" giữa Cánh rừng "tương tư" "Viếng hồn trinh nữ" năm xưa "Khăn hồng" "Bẩy chữ" đợi mùa thu sang "Mưa rơi" ướt cánh "Bướm vàng" "Rượu xuân" càng uống lòng càng thêm đau "Xuân tha hương" biết về đâu "Mười hai bến nước" mấy cầu chênh vênh Đau lòng nhớ "Hương cố nhân" "Lòng nào dám tưởng" mùa xuân "Em về"
(Những chữ trong" X " là đề các bài thơ của cố Thy sỹ)
Từ trái sang phải: Nguyễn Bính, thi sĩ Đông Hồ, và các bạn 2/107
BÂNG KHUÂNG Nửa đêm thức dậy bên đèn Lắng nghe gió chạy qua thềm lao xao Bên song một chiếc lá nào Lìa cây nhè nhẹ chìm vào đơn côi Giọt buồn tí tách mưa rơi Tiếng mưa thưa gọi một thời xa xăm Một thời lắm gió nhiều trăng Tiếng chim chiều tự ngàn năm vọng về Đường quê dáng mẹ đi - về Thân gầy in giữa hàng tre ven làng Gió chiều lười biếng lang thang Vài con diều giữa chiều vàng vi vu Chuông chiều chiêu mộ chiều thu Đàn chim liếu điếu lứi lo bên đình Giếng làng kia - dáng ai xinh Soi mình trong nước lung linh má hồng Con thuyền lơ lửng qua sông Thon thon dáng liễu in dòng nước xanh
Một thời mơ mộng qua nhanh Mang bao gió mát hương lành bay xa Còn đây bóng xế chiều tà Ngọn đèn khuya với canh gà nao nao
Đây rồi ! Vạn lý trường thành Kỳ quan thế giới rõ rành chẳng sai Trường thành hùng vỹ chạy dài Bao nhiêu xương máu,hồn ai xa lìa Trường thành là một tấm bia Tạc vào lịch sử đất trời Trung hoa Bao nhiêu thế kỷ đã qua Trường thành là bản hùng ca tuyệt vời Dù cho vật đổi sao dời Trường thành vẫn đứng giữa trời Trung hoa
DP mới chuyển nhà từ BRVT về BD nên bận rộn quá chẳng có thời gian đi thăm bạn bè ..chúc QĐ mãi luôn vui khỏe nhé
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Rất vui được các bạn có cảm nhận cho bài viết này .. Sau khi đã gõ văn bản .. Muốn gửi hình ảnh .. Các bạn chỉ việc copy và dán linh của " sao chép địa chỉ hình ảnh" vào khung của bình luận .. Xin cám ơn
MAI
CHÂU
Thăm
Mai Châu, Vào
mùa gặt, Lúa
vàng chất ngất, Những
chàng trai, cô gái áo đẫm mồ hôi. Ánh
mắt, nụ cười tươi, Đón
chào bạn đến. Dẫu
bộn bề đồng áng, Đêm
trăng vui như đêm hội làng. Tiếng
trống, tiếng đàn, Núi
rừng rộn ràng vũ điệu. Dưới
ánh trăng huyền diệu, Thổ
cẩm treo lên làm phông. Vít
rượu cần cho má ửng hồng, Góc
sân thành sân khấu. Điệu
múa rộn ràng người Thái, Lời ca
nồng thắm Mai Châu. Vui
xòe.. tay ta nắm lấy tay nhau, Để mai
về.. còn nhớ!
NỖI ĐAU ...CUỘC ĐỜI
Khăn thêu gió cuốn đi rồi
Lời xưa cũng gửi trả người ngày xưa
Cung đời chìm nổi nắng mưa
Đồng tiền lạnh ngắt bốn mùa bão giông
Đàn kêu tê buốt cõi lòng
Nẩy từ hương phấn hở trong kín ngoài
Còn đâu những giọt sương mai
Tóc mây một thuở suông dài còn đâu
Thời gian gậm nhấm mái đầu
Mỗi lần là một nỗi đau cuộc đời
ĐÊM QUỲNH HOA
Chờ ngày mãn nguyện đã bao lâu Say với quỳnh hoa - rượu với bầu Bóng nguyệt lung linh , sương điểm tuyết Dáng quỳnh diễm lệ , nhụy khoe châu Nâng niu trao khánh chiêm ngà ngọc E ấp ...đài hoa khỏa sắc màu Thoang thoảng quỳnh hương vương tóc trắng Thâu canh vọng nguyệt ý tâm đầu
..nên TM tập trung bên kia ít đăng bài bên này ..có ai com thì trả lời
thôi ... TM gởi bài tuần này Bác nhé
ĐÀN BẦU
Posted by tungminhtamson on 08 July, 2011 23:21
Âm thanh từ một chiếc dây,
Mà gieo sầu nhớ mà ngây ngất tình.
Mà ai oán đến thiên đình,
Tiếng ngân nga để giai nhân phải lòng.
Khi trầm bổng, lúc cao trong,
Khi khô khốc, lúc não lòng thở than.
Vui thì rộn rã chứa chan,
Buồn thì khiến kẻ to gan cũng buồn.
Quả bầu và chiếc dây đàn,
Qua tay người, tiếng người ngoan tỏ tường.
NHỚ
TTKh
(Nhân đọc Hai sắc hoa Ti Gôn của TTKh)
Có người con gái mùa thu trước
Nhặt cánh hoa rơi chẳng vướng buồn
Tóc nhuộm nắng vàng ngồi ngóng đợi
Chờ người ấy đến nói lời thương
Mắt sáng hồn nhiên nay mỉm cười
Khi chàng ngồi ngắm cánh hoa rơi
Bảo rằng hoa giống hình tim vỡ
Và sợ duyên mình vẫn vậy thôi
Thế rồi cô gái lên xe hoa
Dấu chuyện riêng tư quá mặn mà
Thầm nhớ ai kia chồng cũng hiểu
Ái ân hờ hững tháng ngày qua
Tác giả bài thơ đâu có biết
Họ tên quê quán chẳng ai hay
Nhớ chăng câu chuyện tình dang dở
Còn mãi không phai với tháng ngày
NHỚ SAPA
Đường lên trời quanh co bao
dốc núi
Mây trắng bồng bềnh ôm ấp người đi
Thành phố mờ sương ôi ! đẹp diệu kỳ
Thấp thoáng nhà sàn –ôm lưng sườn núi
Cầu mây dập dình ôm lưng con suối
Róc rách nước ngàn,hòa nhạc T’ Rưng
Gùi trên vai nặng trữu-người H’Mông
Đầy ăm ắp những bắp ngô vàng óng
Giữa khoảng trời xanh,bồng bềnh mây trắng
Tưởng như mình lạc vào chốn bồng lai
Núi Hàm rồng rực rỡ ánh ban mai
Đầy hoa lá,cỏ cây và chim hót
Chợ tình SaPa.tiếng nghe dụi ngọt
Trai gái bản làng,hát lượn giao duyên
Thứ bảy hàng tuần hẹn đến chợ phiên
Đường đèo hun hút gió lay cành lá
Càng lên cao núi rừng bao kỳ lạ
Thác Bạc cheo leo đổ nước giữa trời
Nước tung trắng bụi đến tận chân dồi
Phiến đá rêu phong trải đầy vách núi
Ngồi nghỉ chân cheo leo bên
bờ suối
Cùng nếm thử Rượu đặc sản Sán Nùng
Mùi thịt nướng lan tỏa khắp núi rừng
Cứ tưởng như đang ở nơi hoang dã
Về với đồng bằng nhưng SaPa như đã
Nứi tâm hồn tôi về lại với Sa Pa
CH Ợ TÌNH MỘC CHÂU
Năm được mùa bông
Em xe sợi nhuộm chỉ hồng
Dệt áo váy trăm xanh ngàn tía
Xuống phiên chợ tình
Chợ tình đông thế
Người em yêu có tìm thấy em không ?
Tim đập liên hồi , thấp thỏm chờ mong
Chợ…thì đông
Muôn nghìn người qua lại
Tiếng khèn sáo nỉ non , chào gọi
Nhộn nhịp thảo nguyên , xốn xang mong đợi
Nghe dập dùi tiếng sáo của anh
Không thể lẫn trong bao âm thanh
Khèn lá em mang ra thổi
Con mắt tìm nhau biết nói
Đêm chợ tình
Anh cướp em về làm vợ
Dòng người chen chân giữa chợ
Chẳng cản được anh vác em
Nồng nàn hơi thở
Hạnh phúc trào dâng
Trái tim em muốn vỡ
Đền tình anh
Có sao trời long lanh
Con mắt thẳm trời đem chứng kiến
Em về lậy ma nhà
Lậy cha Lậy mẹ
Anh cướp em về như thế
Sau đêm chợ tình
Em là vợ của anh
Chợ tình…
Mộ châu bồng bềnh …em có anh
Quên bom nguyên tử, quên bè kiễn trôi
Quên trời cao săp sập rồi
Giặc Ân sắp đến, Gióng đứng ngồi không yên!
NG ỪỜ I TRUNG HOA LÀ
TH ƯỢ NG Đ Ẳ NG?
Tột cùng của tội ác! Nhân dân Trung Quốc chúng ta thông
minh hơn người Đức bởi xét về cơ bản, chúng ta là chủng tộc ưu việt hơn chủng
tộc của họ. Đó là kết quả bởi việc chúng ta có lịch sử lâu đời hơn, đông dân
hơn và đất đai rộng lớn hơn. Xét trên cơ sở này, tổ tiên của chúng ta để lại
cho chúng ta hai di sản cốt yếu nhất, đó là chủ nghĩa vô thần và sự thống nhất
vĩ đại. Đó chính là đức Khổng Tử, người đã sáng lập ra nền văn hoá Trung Quốc
và để lại cho chúng ta những di sản này. Số phận lịch sử đã quyết định rằng Trung Quốc và Mỹ
sẽ không tránh khỏi đối đầu trên một con đường nhỏ và chiến đấu chống lại nhau!
QUYÉT S Ạ CH N ƯỚ C MĨ B Ằ NG VŨ KHÍ SINH H Ọ C?
Vũ khí sinh học là một loại vũ khí tàn ác chưa từng thấy, song nếu nước
Mỹ không chết thì Trung Quốc sẽ bị huỷ diệt. Nếu nhân dân Trung Quốc bị mắc kẹt
trên diện tích đất hiện nay, thì sự sụp đổ hoàn toàn của xã hội Trung Quốc chắc
chắn sẽ xảy ra. Theo cách tính mô hình hoá trên máy tính của tác giả Yellow
Peril, hơn một nửa dân số Trung Quốc sẽ chết, và con số đó sẽ là hơn 800 triệu
người! Ngay sau khi giải phóng, vùng đất màu vàng của chúng ta có khoảng 500
triệu dân (Tài liệu mật của Trung Nam Hải bị phanh phui! Mời vào trang Nguyễn Poll)
NHỚ CỐ THI SĨ TẢN ĐÀ
"Thu rơi từng cánh" thu rơi
"Mưa xuân" còn mãi với người chân quê
Hoa xoan rụng tím lối về
Mồng tơi còn vướng lời thề dậu thưa
"Nhớ ai" đợi dưới chiều mưa
Để con thoi lại ngừng đưa mỗi chiều
"Giấc mơ anh lái đò"nghèo
Thành quan tân trạng võng điều đón em
"Chờ nhau"tận mấy mùa sen
"Mắt nhung"sao lỡ để hoen chỉ hồng
"Sân ga"bóng mẹ lưng còng
"Cô hái mơ" giữa Cánh rừng "tương tư"
"Viếng hồn trinh nữ" năm xưa
"Khăn hồng" "Bẩy chữ" đợi mùa thu sang
"Mưa rơi" ướt cánh "Bướm vàng"
"Rượu xuân" càng uống lòng càng thêm đau
"Xuân tha hương" biết về đâu
"Mười hai bến nước" mấy cầu chênh vênh
Đau lòng nhớ "Hương cố nhân"
"Lòng nào dám tưởng" mùa xuân "Em về"
(Những chữ trong" X
" là đề các bài thơ của cố Thy sỹ)
Từ trái sang phải: Nguyễn Bính, thi sĩ Đông Hồ, và các bạn
2/107
BÂNG KHUÂNG
Nửa đêm thức dậy bên đèn
Lắng nghe gió chạy qua thềm lao xao
Bên song một chiếc lá nào
Lìa cây nhè nhẹ chìm vào đơn côi
Giọt buồn tí tách mưa rơi
Tiếng mưa thưa gọi một thời xa xăm
Một thời lắm gió nhiều trăng
Tiếng chim chiều tự ngàn năm vọng về
Đường quê dáng mẹ đi - về
Thân gầy in giữa hàng tre ven làng
Gió chiều lười biếng lang thang
Vài con diều giữa chiều vàng vi vu
Chuông chiều chiêu mộ chiều thu
Đàn chim liếu điếu lứi lo bên đình
Giếng làng kia - dáng ai xinh
Soi mình trong nước lung linh má hồng
Con thuyền lơ lửng qua sông
Thon thon dáng liễu in dòng nước xanh
Một thời mơ mộng qua nhanh
Mang bao gió mát hương lành bay xa
Còn đây bóng xế chiều tà
Ngọn đèn khuya với canh gà nao nao
VẠN LÝ TRƯỜNG THÀNH
Đây rồi ! Vạn lý
trường thành
Kỳ quan thế giới rõ rành chẳng sai
Trường thành hùng vỹ chạy dài
Bao nhiêu xương máu,hồn ai xa lìa
Trường thành là một tấm bia
Tạc vào lịch sử đất trời Trung hoa
Bao nhiêu thế kỷ đã qua
Trường thành là bản hùng ca tuyệt vời
Dù cho vật đổi sao dời
Trường thành vẫn đứng giữa trời Trung hoa