Thứ Năm, 20 tháng 10, 2011
THU CẢM
THU CẢM
Thu về lác đác lá vàng bay
Món nợ đời chưa cạn lại đầy
Lấp loáng tàu cau vờn ánh nghuyệt
Bồng bềnh làn khói đuổi từng mây
Trời khuya ngơ ngác chòm sao lạnh
Gió thoảng lao xao khóm trúc gầy
Cái kiếp phù sinh ai có biết
Áng mây danh lợi...cánh diều bay
no/93
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
BÃO LÒNG (Tặng TN) Đầu sông một nỗi nhớ ai Cuối sông cũng thế-thành hai nỗi buồn! Cả hai day dứt luôn luôn Thành bình phương mũ-sầu tuôn đêm dài Ban mai cơm áo miệt mài Cái đau-Hiệu số,còn hai nỗi buồn Đêm về lạnh giá cô đơn Lập phương nỗi nhớ-Thành cơn bão lòng Đêm khó ngủ-mắt chong chong Cộng thêm cái buốt-Ngập phòng lạnh tuôn Tri âm đâu rõ ngọn nguồn? Nhớ nhung-nhung nhớ cái buồn nhân năm Đêm nay nguyệt bạch trăng rằm Đứng di trong lửa,ngồi nằm trong mơ Sầu đong thành tích vàn thơ Một phương trình nhớ,vương tơ mấy buồn ?
LỐI NHỎ
Anh có về thăm lối nhỏ ngày xưa
Trời vẫn xanh một màu khát vọng
Em vẫn thế sau tháng năm biển động
Vẫn nồng nàn tha thiết yêu thương
Anh có về thăm lối nhỏ ngày xưa
Con khướu gọi tên anh thời xa ngái
Hoa súng nở đợi tay người về hái
Cỏ non mềm sau mấy độ mưa giông
Anh có về thăm lối nhỏ mùa đông
Ngôi sao sáng giữa khung trời lạnh buốt
Xin rút lại ngày xưa câu thề thốt
Mấy mươi năm khôn giữ giác mơ hồng
Anh có về thăm lối nhỏ ven sông
Cơn mưa đến nghe lòng như thác đổ
Ai đứng đợi dưới vòm cây sấu cổ
Ô cửa nào như mắt đợi người thương
Lối xưa giờ con nhện vẫn tơ vương
Hoàng hôn tím giăng lòng như mắc cửi
Người xưa cũ có về cho nhắn gửi
Em hóa thành trinh nữ,nở vàng hoa
TIẾC
Cái thuở xuân xanh mới dạo nào Dáng hồng lộng lẫy đẹp nhường nao Mỗi khi chạm bóng tim xao xuyến Những lúc xa hình dạ khát khao Chiều xế nhụy hương còn thắm sắc Cao niên phong độ vẫn thanh tao Đường tơ lỡ nhịp-duyên đôi ngả Nhớ lại hồi xưa-Tiếc biết bao
UỐNG RƯỢU TIỄN EM
(Tặng QT)
Anh ngồi uống rượu tiễn em
Cháy trong huyết quản hơi men nồng nàn
Gió lay rung bóng nắng tàn
Chim khuyên ngơ ngác vội vàng bay đi
Ráng chiều nhuộm khói lưu ly
Cùng em uống cạn những gì đã qua
Em đi về phía không ta
Áo em gió lật hay là em bay ?
Anh ngồi lại-uống mình đây
Chén này cho nhớ-chén này để quên
Chén này chúc phúc cho em
Chén này uống giải lời nguyền ngày xưa
Chén này uống để tiễn đưa
Chén này đắng,chén này chua...chén này
Mùa thu năm 2011
thề nào com từ sáng không thấy hiện lên ..Thật chán ..chẳng muốn đi đâu
nữa ...qua thăm anh...chúc anh luôn mãi khỏe vui
CÀNG NHỚ CÀNG YÊU
(Nhân lễ Vu lan)
Nhiều khi anh nhìn em
Như thấy hình bóng mẹ
Lắm lúc em nhìn anh
Lại thấy bóng hình cha
Cha mẹ của chúng ta
Sống thật thà nhân hậu
Thương nhau đến bạc đầu
Hết lòng vì con chắu
Giờ mỗi khi nhớ lại
Càng yêu kính mẹ cha
Cha mẹ đã đi xa
Chúng ta còn nhớ mãi
Cứ nhớ thương khắc khoải
Nhớ khôn nguôi trong lòng
Càng thương nhớ cha mẹ
Chúng mình càng yêu nhau
CHỢ CHIỀU
(Viết nhân khi về quê đi chợ gặp
Lại bạn bè một thời vẫn bán hàng ở chợ quê)
Hoàng hôn vin chợ miền quê
Ngổn ngang tất tưởi bộn bề rối ren
Chiều tà không đỏ môi em
Quán xiêu kéo cả liếp rèm cũng xiêu
Chợ quê bán chẳng hết nghèo
Cứ thông thốc gió cứ heo héo buồn
Chợ quê hàng chẳng bán buôn
Để tôi biết gửi nỗi buồn về đâu
Lang thang ra đứng bên cầu
Hỏi ai biết chốn nông sâu nổi chìm
Đường đời bay mỏi cánh chim
Để tôi cứ phải đắm chìm long đong
Thẫn thờ đứng trước dòng sông
Muốn sang bên ấy-mà không lụy đò
Ai xuôi ngược,ai hẹn hò
Quán chiều bỏ ngỏ bây giờ buồn tênh
Mặc ai lên thác xuống ghềnh
Bên sông ngồi nhặt bóng mình vậy thôi
Thả thơ cho nước sông trôi
Vớt hồn tôi khỏi chơi vơi chợ chiều
CHÂN PHƯƠNG
(Viết tặng hai Hoa)
Tình ái của em là nghĩa trang
Cho anh yên nghỉ đến muôn vàn
Muôn năm trước với ngàn sau nữa
Dẫu có lên trời hoặc thế gian
Anh đã ngủ say đã nhập vào
Với nguồn rung cảm mãi vươn cao
Ngất ngây chìm đắm tình ưu ái
Nơi có hồn thơ chảy ngạt ngào
Anh nói thật nhiều em nhớ chưa ?
Tình anh lai láng viết say sưa
Lời không thêm bớt hay lừa dối
Thành thật lòng mình giống thuở xưa
Từng nói với em nếu tái sinh
Em làm cây hạnh ở lương đình
Còn anh sẽ hóa thành con hạc
Để hót em nghe những khúc tình
GỬI CÔ SƠN NỮ
Rèm thưa buông xuống mây chiều
Lưa thưa lau sậy xóm nghèo đồi hoang
Mắt huyền sơn nữ điền trang
Buông rèm lại sợ muộn màng khuyết trăng
Về quê đi - ở dùng dằng
Nửa chờ xa bến- nửa băng ngang đồi
Sim vừa chín đỏ làn môi
Hương miền sơn cước ngầm đôi khóe mày
Duyên thầm lại gặp phận may
Ngắt chùm sim chín cầm tay ấm nồng
Mà sao đã vội sang sông
Để ai chờ đợi mênh mông lưng đèo