


Thứ Ba, 27 tháng 9, 2011
TIẾNG CƯỜI
TIẾNG CƯỜI
(Nhân chuyến đi Thăm quan
ĐềnTây thiên Thánh Mẫu)
Bất ngờ nhận được của rơi
Tuyệt vời là một chuỗi cười trong veo
Ở bên sườn núi trong veo
Có suối róch rách,thông reo...ai cười !
Quên đi vất vả trên đời
Quên đi tất cả ...để rồi cùng leo
Vượt qua bao suối,bao đèo
Trẻ,già chống gậy..mỏi khoeo lại ngồi
Đường đi rôm rả thơ vui
Rượu ngon ...ta cứ lưng trời ta tu...
Tiếng cười phá vỡ âm u
Bồng bềnh mây trắng cõng thơ lên trời
Đường về tâm trí thảnh thơi
Té ra !...mình đã đánh rơi "CÁI CƯỜI"
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
BIỆT LY
Lại đây anh, hãy ngồi xuống bên em
Chỉ một lần này rồi chia xa mãi mãi
Anh theo mây chiều về miền xa ngái
Biết có bao giờ gặp lại nữa không
Lại đây anh, cho em nắm
bàn tay
Gầy guộc, trắng xanh mềm và trong sạch
Suốt một
đời chỉ bết cầm bút sách
Chẳng làm
đau dù chiếc lá trên cành
Lại đây anh, cho em dựa bờ vai
Đã sẻ chia nhiều buồn vui cay đắng
Mỗi ngày qua cuộc sống không phẳng lặng
Rồi mai này chênh vênh lắm biết không
Lại đây anh, lau giọt nước
mắt này
Em chỉ khóc với anh lần sau cuối
Để một mai dẫu chiều về sẫm tối
Những vui buồn chỉ thầm lặng cùng em
Em biết rằng chẳng thể giữ nổi anh
Vậy anh đi em đâu cần níu kéo
Cả vần thơ bây giờ cũng nghiêng vẹo
Không thẳng hàng như chúng ở bên anh
Anh hãy đi và hãy mãi vui lên
Em không muốn nhận gì khi biết
không thể trả cho người
LÃNG DU
Đường chiều sương khói bay bay
Đắm hồn du tử lòng say bụi đời
Hoàng hôn tím biếc chân trời
Lãng du phiêu bạt dòng đời cô liêu
Lang thang mỏi cánh chim chiều
Tái tê nỗi nhớ bao điều đắng cay
Chùa xa chuông vẳng đâu đây
Đều đều mõ cá nhịp đầy nhịp vơi
Gió-sương-rừng-biển-mây trời !
Hãy cao tiếng hát ru người gió sương
Nhạt nhòa bóng nguyệt còn vương
Cô đơn lữ khách sầu buông dăm dài
CÂU THƠ MẮC CẠN
Gặp em ngày ấy ...non chiều
Lặng im con mắt nói điều mình mong
Em cười gió thoảng lời sông
Để mê mết sóng ...để chông chênh thuyền
Đắm say ánh mắt em nhìn
Ngàn năm vẫn sợi gió mềm buộc mây
Lời em mát vạn mưa bay
Lòng anh chồi khát đợi ngày xuân sang
Rượu trời ai rót lênh lang
Câu thơ say vịn vầng trăng xuống thuyền
Thế mà anh-thế mà em
Mấy mươi xa cứ giấu mình trong thơ
Để rồi gối mộng vào mơ
Vầng trăng dần khuyết xuân vừa vừa qua
Thế rồi hôm ấy người ta
Lên xe hoa để bóng hoa xa mờ
Để mình anh với câu thơ
Để mình anh với con đò lặng không
Sông dài-bến rộng-trời trong
Câu thơ mắc cạn...Người không nhớ người
GẶP
NGƯỜI MƯỜI BA NẾN NƯỚC
Người rằng : Ấy vẫn như xưa
Để cho ai cứ mộng mơ đợi chờ
Tôi rằng : Đâu thuở ngày xưa
Mà cho người ấy ngẩn ngơ cõi lòng
Yêu nhau từ tuổi xuân hồng
Không thành vợ…chẳng nên chồng… rồi xa
Mười hai bến nước đàn bà
Người đi đến bến mười ba …vẫn buồn
Năm chục xuân…vẫn chồng con
Mà người vẫn đợi…hỏi còn cái chi ?
Than thân trách phận làm gì !
Đâu còn cái tuổi xuân thì ngày xưa
Đau lòng thay kẻ thờ ơ
Vô tình với mối tình thơ ..đầu đời
Đa đoan có phải số trời
Cái duyên không đến với người như ai
Chiều tàn thở vắn than dài
Sống đời làm một kiếp người lãng du
Bao giờ cho đến bao giờ…
THÈM
Cái thời cà nén làm dưa Thèm canh bún ốc riêu cua dọc mùng Thường khi khoai chấm muối vừng Quanh năm rau củ tương gừng mà ngon Bây giờ gác tía lầu son Sống trên nhung lụa mà buồn ngu ngơ Dầu cho cơm tám với giò Vẫn thèm rau muống tép kho ngày nào Dẫu cho hải vị sơn hào Những thèm muối ớt tỏi sào rau lang Bon chen cuộc sống giàu sang Nhạt phai tình thiếp nghĩa chàng ấm êm Cái thời xưa nhớ... mà thèm
VŨ ĐIỆU NGÀY HÈ.
Posted by tungminhtamson on 04 May, 2011 15:34
Ngày hè oi ả,
Rộn rã nhạc ve.
Bờ tre, lặng im phăng phắc.
Bỗng chốc, đến là nhanh.
Trên bầu trời xanh,
Mây đen ùn ùn kéo tới.
Ào ào gió thổi,
Bụi bay mịt mùng.
Nhạc ve chợt ngừng,
Là lúc bờ tre ngả nghiêng làn điệu múa!
Cho tới khi gió không thổi nữa,
Trời buông lộp bộp những hạt mưa xiên..
Mưa trút như mũi tên,
Chuyển làn điệu mới.
Bờ tre rũ rượi,
Chỉ còn ào ạt mưa rơi.
Bong bóng.. trôi..trôi..
Đất trời, sáng mầu tươi trẻ.
TỰ TÌNH
Canh khuya văng vẳng trống canh dồn
Trơ cái hồng nhan với nước non
Chén rượu hương đưa,say lại tỉnh
Vầng trăng bóng xế khuyết chưa tròn
Xiên ngang mặt đất rêu từng đám
Đâm toạc chân mây đá mấy hòn
Ngán nỗi xuân đi xuân lại lại
Mảnh tình san sẻ tí cỏn con
Bài họa :
Văng vẳng nghe như tiếng bước dồn
Canh khuya đầu tháng ánh trăng non
Rượu thơ...thơ rượu say rồi tỉnh
Ai nhớ...nhớ ai méo lại tròn
Giữa mảnh tình xuân,cồn một cục
Bên bờ suối cạn đá hai hòn
Tiếc xuân đứng ngắm hồn xuân mộng
Thương mối tình thu : tí cỏn con
Chú khỏe chứ? hình chú post tranh tỉnh vật sơn dầu của họa sĩ Văn Đen chú lấy ở đâu hay vậy? có phải từ www.songcucgallery.com? thấy tranh đó chú đem sang nhà Khoát Hải post
Thăm và chúc chú mạnh khỏe.