Thu sang nắng vàng như lụa
Không gian xanh biếc màu mây
Đồng làng rập rờn sóng lúa
Lá xao xác rụng chân giầy
Cánh cò cõng chiều đi vội
Câu thơ ai mới gieo vần
Hoàng hôn chìm vào sau núi
Vẩn vơ lạc bóng thi nhân
Sương giăng mờ mờ ngõ nhỏ
Ngân nga mấy giọt chuông chiều
Mấy dáng lưng thon về chợ
Đầu đình một mảnh trăng treo
Nhớ mùa hoa cúc hẹn nhau sangLá nhuộm sương thu đã chớm vàngHoa cứ đến thì hoa sẽ nởLá còn xuân sắc lá chưa tànBâng khuâng trước gió thu xào xạcNgây ngất tình trăng để lỡ làngCúc nở sen tàn đi lại đếnHồ thu man mát bóng thu sang
THU CẢM
Thu về lác đác lá vàng bay
Món nợ đời chưa cạn lại đầy
Lấp loáng tàu cau vờn ánh nghuyệt
Bồng bềnh làn khói đuổi từng mây
Trời khuya ngơ ngác chòm sao lạnh
Gió thoảng lao xao khóm trúc gầy
Cái kiếp phù sinh ai có biết
Áng mây danh lợi...cánh diều bay
Xưng rồng biến lá thành gai
Kiên trì chịu đựng thiên tai bão bùng
Sa mạc trời nắng như nung
Hoa xương rồng vẫn nở bung giữa đời