VÃNG CẢNH CÔN SƠN
NHỚ ỨC TRAI
Tôi đến thăm người sáng cuối xuân
Phong cảnh Côn sơn đẹp tuyệt trần
Mây mù mờ ảo vây quanh núi
Gió lay cành Vải sương rơi rơi !
Trong tiếng thông reo có tiếng người
Tiếng đàn trầm lặng khúc Nam ai
Có lời thủ thỉ, lời âu yếm
"Chàng thiếp bên nhau...có trọn đời"
Sáng lắm, người ơi ! Ức trai ơi !
Một đời người đã vì muôn người !
Vì dân trăm họ, vì nhân nghĩa
Hào quang Tài, đức-sáng muôn đời !
Thạch bàn có đó đêm trăng tỏ
Có thấy sao khuê ghé lại chơi ?
Đi cạnh bên người-nàng Thị Lộ
Chụm đầu giếng ngọc,ngắm trăng soi
Nguyễn Quang Đạt
Hàng Bạc-Hoàn kiếm-Hà Nội
NHỚ ỨC TRAI
Tôi đến thăm người sáng cuối xuân
Phong cảnh Côn sơn đẹp tuyệt trần
Mây mù mờ ảo vây quanh núi
Gió lay cành Vải sương rơi rơi !
Trong tiếng thông reo có tiếng người
Tiếng đàn trầm lặng khúc Nam ai
Có lời thủ thỉ, lời âu yếm
"Chàng thiếp bên nhau...có trọn đời"
Sáng lắm, người ơi ! Ức trai ơi !
Một đời người đã vì muôn người !
Vì dân trăm họ, vì nhân nghĩa
Hào quang Tài, đức-sáng muôn đời !
Thạch bàn có đó đêm trăng tỏ
Có thấy sao khuê ghé lại chơi ?
Đi cạnh bên người-nàng Thị Lộ
Chụm đầu giếng ngọc,ngắm trăng soi
Nguyễn Quang Đạt
Hàng Bạc-Hoàn kiếm-Hà Nội
Đến Côn sơn là nghĩ ngay đến Nguyễn Trãi ...Đúng là anh hùng hào kiệt nhưng không gặp thời ...thật uổng
Chúc anh một buổi chiều vui vẻ bình yên nhé