TIẾNG CƯỜI
(nhân du lich Tây thiên Thánh mẫu)
Bât ngờ nhặt được của rơi
Tuyệt vời là một chuỗi cười trong veo
Ở bên sườn núi cheo leo
Có suối róch rách, thông reo ...ai cười !
Quên đi vất vả trên đời
Quên đi tất cả...để rồi cùng leo
Vượt qua bao suối bao đèo
Trẻ già chống gậy...mỏi khoeo lại ngồi
Đường đi rôm rả thơ vui
Rượu ngon ta cứ lưng trời ta tu
Tiếng cười phá vỡ âm u
Bồng bềnh mây trắng cõng thơ lên trời
Đường về tâm trí thảnh thơi
Té ra ! Mình đã đánh rơi cái già
UÔNG BÍ CỦA TÔI
...
Kính tặng đồng nghiệp
Nhà máy điện Uông Bí
...
Xin kính chào Uông Bí của tôi
Thuở trai trẻ một thời đã sống
Trong con tim một bầu máu nóng
Gắn thân thương đi suốt cả cuộc đời
...
Xin kính chào Uông Bí của tôi
Từng tấc đất đã ghi vào ký ức
Giữa rừng thông bao la bát ngát
Nhà máy đây, khói tỏa một khoảng trời
...
Ơi cuộc đời đã có một thời
Rưng rưng khóc với bao điều sâu lắng
Ai có thể thản nhiên bình lặng
Với sông Uông, với Điện Uông Bí anh hùng
...
Nhà máy điện đã là một chiến trường
Bao bom đạn dưới thời đánh Mỹ
Những con người vững bền ý chí
Quyết hy sinh giữ dòng điện cho đời
...
Ơi cuộc đời đã có một thời
Chả hiểu lẽ gì mà sao sung sức
Những Bang Tám, Tre Mai làm sao quên được
Sự sống vươn lên trong mỗi con người
...
Xin kính chào Uông Bí của tôi
Vẫn đẹp lắm những lớp người tiếp nối
Như mạch điện không bao giờ ngừng chảy
Tiếp cho đời sức mạnh vút bay cao.
Hà Nội, Tân Tị 2001
LỠ LÀNG
...
Chia phôi dạo ấy mãi xa nhau
Quay mặt em đi chẳng ngoái đầu
Hứa hẹn trăm năm giờ đổ bể
Để lòng anh nhận vết thương đau
...
Xây lưng từ tạ ! nỡ sao đành !
Một bóng bơ phờ theo bước anh
Mộng ước bay theo làn gió bụi
Bao nhiêu hy vọng đã tan tành
...
Lấy tay che mặt trách cho chường
Vuốt lệ chảy ròng rửa vết thương
Lục lọi kiếm tìm trong kỷ niệm
Còn chăng ! sót lại mảnh dư hương
...
Bao năm biền biệt cả giai âm
Ôm mối tương tư nuối tiếc thầm
Xóm vắng cuốc kêu sầu lẻ một
Thế là cách trở bóng thương sâm
...
Thời gian chưa xóa dấu yêu thương
Giữ mãi bóng em tại tâm trường
Dưới lớp tro tàn còn nguyên lửa
Lâu rồi vẫn ấm vọng tình nương
...
29-12-2009
Nguyễn Duy Phương
GIỌT ẤM TÌNH YÊU
(Tặng Cẩm Vân và Mai Hương)
…
Đón bạn ngồi sau tay lái mềm
Đài xe bật hát giọng êm đềm
Mưa buông hư áo mờ nhân cảnh
Gió thoảng mơ hồ rõ tiếng em
Mây tím chiều xuân bừng nắng hửng
Hoa hồng ban sáng dịu hương êm
Bâng khuâng nhớ tới ngày xuân hội
Giọt nắng chân tình đậu lại tim
Xuân Nhâm Thìn
Trùng Dương
… …
… …
THI HỮU NỐI VẬN
…
Bảo Toàn : Giọt nắng chân tình đậu lại tim
…………...Ngày vui thi hữu buổi xuân êm
T-Dương : Mưa như lay thức chồi non mượt
……………Gió tựa vuốt ve tán là mềm
Cẩm Vân : Nên hiểu tình đời muôn ngả lối
……………Sẽ hay nghĩa bạn một nơi em
M-Hương : Ai buông nắng muộn váo thơ để
................Giọt nắng chân tình đậu lại tim
...
MÙA HOA TÍM
Đường đi tím ngắt một màu hoa
Nắng xớm ban mai nắng nhạt nhòa
Tiếng ve đang gọi mùa hè tới
Mùa của tình yêu ta cách xa
...
Tôi đang dạo bước trên đường ấy
Đâu còn mong ngóng bóng hình em
Nhưng sao nghe rộn lòng đến vậy
Chắc lẽ là tôi nhớ đến em
...
Có một mùa hoa ta yêu nhau
Hẹn hò gắn bó nặng tình sâu
Những ngày trời nắng mây che bóng
Những tối trăng trong chụm mái đầu
...
Nghe hơi thở ấm tim thổn thức
Hơi ấm truyền nhau chẳng muốn rời
Tình ta những tưởng nên chồng vợ
Thế mà ngăn cách chiến tranh ơi
...
Tôi vào Bộ đội đi chiến đấu
Mỗi hè vương vấn có mùa hoa
Tím ngắt trong lòng bao nỗi nhớ
Nhớ em cộng cả nỗi nhớ nhà
...
Chiến thắng tôi về không gặp nữa
Lỡ mùa hoa tím hẹn cùng nhau
Em đã theo chồng về bến mới
Để mùa hoa vương nỗi nhớ sầu
...
Anh biết rằng em vẫn nhớ anh
Hoa khô gửi lại tím thư xanh
Lệ buồn rơi ướt nhòe trang viết
Vĩnh biệt tình yêu vẫn nhớ tình
...
Em không là đá nên không đợi
Như mỏn vọng phu đứng ngóng chồng
Thời gian vô vọng ... hoa tàn héo
Khổ lắm anh ơi ! có giận không
...
Đừng giận nghe anh mà tội nghiệp
Không phải tại em ! tại Chiến tranh
Gửi lại cho anh mùa hoa tím
Ngan nghát tình em trên lá xanh
...
Man mát màu hoa nắng long lanh
Tình em lưu giữ mãi trong anh
Mùa bằng lăng tím là bật nhớ
Màu tím không phai một mối tình
...
Thất thoát qua lâu thời chinh chiến
Nhưng mùa hoa tím mãi còn đây
Lang thang thả bộ trên đường ấy
Tìm lại mùa hoa tim tím say !
...
Mùa Bằng lăng nở hoa
viết tháng 10-1978
Sửa lại 10-2009
...
TÌNH QUÊ
...
Xa quê hương phiêu bạt khắp nơi nơi
Đã bao mùa hoa nở
Tình quê hương đậm đà bao nỗi nhớ
Nguồn cội tìm về em gặp lại anh
Cây đa đầu làng vẫn tỏa bóng xanh
Bến hẹn năm xưa hương hoa thơn ngát
Tiếng hát dò đưa mênh mang dào dạt
Ta bên nhau ôn lại chuyện xưa
Mấy mươi xuân qua như một giấc mơ
Nay gặp lại nhau nắng xế chiều , mưa tạnh
Trái tim ta theo tháng năm nguội lạnh
Nhưng với quê hương ta vẫn giữ lời thề
Anh bình dị hòa vào những nét quê
Em vẫn là hương đồng gió nội
Cội nguồn trong tim không bao giờ thay đổi
Quê hương ơi ! có người đợi ta về
CỐ NHÂN
...
Một nụ đào cũng đủ báo tin xuân
Một ánh mắt đủ làm anh xao xuyến
Em với xuân như hẹn nhau cùng đến
Hai niềm vui chung bước tới cùng anh
...
Xuân gieo thơm trong quả ngọt trên cành
Trên lộc biếc…chồi xanh và hoa thắm
Em đem đến cho anh niềm say đắm
Bằng sự dịu dàng tươi mát của tình em
...
Quanh đâu đây như bừng dậy tiếng chim
Đến tia nắng cũng mang tình tri kỷ
Hỡi em yêu sao mà em bình dị
Em là xuân tri kỷ của thi ca
...
Mấy trăm ngày xuân mê mải đường xa
Nay trở lại vẫn ngời gương mặt ấy
Vẫn dáng thanh tao, diễm kiều, lộng lẫy
Như em là người đẹp của riêng anh
...
Có gì vui mà đôi mắt long lanh
Cứ đắm đuối ngắm nhìn anh rất lạ
Anh muốn cầm tay và trao em tất cả
Nỗi niềm riêng khao khát bấy lâu nay
...
Mời em vào, xuân hỡi hãy vào đây
Rượu quý, trà thơm dốc bầu tâm sự
Trong cảm hứng sẽ tìm ra thi tứ
Câu đợi, câu chờ, câu nhớ, câu thương
...
Hãy cố quên đi mọi nỗi đoạn trường
Cho trọn vẹn những ngày vui gặp mặt
Hãy quên lãng những cảnh đời chật vật
Để cho lòng thanh thản chút nào chăng
...
Dở, hay đôi chén cùng xuân
Tỉnh, say thế sự đâu cần đến ta
Tay cầm bình rượu, nhành hoa
Tặng em mãi mái em là cố nhân
...
TRÁCH CỤ QUÁT
...
Hồi hôm túy lúy ngủ chiêm bao
Uống rượu tâm tình với cụ Cao
Vài chén chuyện trò buông tiếng trách
Ngày xưa ông học chuyện tầm phào
...
Khoe khoang chữ nghĩa có hai bồ
Mà dám hợm mình thiên hạ vô
Đáng tiếc tài ba ông hủ lậu
Chưa từng học được sách hoan hô
...
Sở học của ông luận huyên thuyên
Chẳng biết kế chi để lượm tiền
Như tớ lù khù ngày tám bữa
Ngoài ra yến tiệc có liên miên
...
Thuở xưa ông ghét lũ đười ươi
Mà nay lông lá quý nhất đời
Chó cái bây giờ nhiều bạc lắm
Ba hồi trống dục cõng đi chơi
...
Cần chi hiểu rộng với tài hay
Thuận gió xuôi chiều biết vỗ tay
Hà tất ngồi bàn trong với đục
Thì đâu nhát kiếm vút đầu bay
...
Nguyễn Duy Phương
.
TÌNH SÓNG
Mênh mông mặt biển sương mờ
Sóng vỗ từng đợt hôn bờ cát em
Cát vàng đón sóng dịu êm
Dịu dàng nhè nhẹ ngày đêm say nồng
Xin trời đừng có bão dông
Để tình cát...sóng mặn nồng xiết bao
Anh là những ngọn sóng trào
Em là bờ cát dạt dào yêu thương
HỒ THU CÁC
SINGAPOR MỘT GÓC NHÌN
Singapore đất nước nhỏ thôi
Và dân số cũng không đáng kể
Xe nườm nượp nhưng tuân theo luật lệ
Đi cả ngày đường chẳng thấy bóng công an
Khổ 2
Singapore đất nước nhỏ thôi
Đường sạch bóng lá hoa không bắt bụi
Không thấy điện giăng ngang đường như lưới
Quảng cáo rùm beng cũng chẳng thấy đâu
Khổ 3
Nhà cửa đua nhau đủ mọi sắc mầu
Nhiều dáng vẻ khoe tài kiến trúc
Mỗi tòa nhà, một cao lâu, địa ốc
Từng phố dài bao siêu thị ô ten
Khổ 4
Con đường dài, cây rợp bóng hai bên
Ô tô chạy trong bóng râm thoáng mát
Điện cao thế chẳng thấy đâu trong tầm mắt
Tàu điện ngầm xuôi ngược vào ra
Khổ 5
Nhạc nước hàng ngày buổi tối reo ca
Đi lại có cáp treo phục vụ
Vườn chim muông đêm ngày ríu hót
Biểu diễn đủ trò cho khách tham quan
Khổ 6
Cuộc sống thanh bình không ầm ĩ rùm beng
Nghe yên lặng mà Gi Đi Pi vượt trội
Trong đầu óc ít ẩn vòng đen tối
Không nói nhiều, làm ít, hay chơi
Khổ kết
Tôi chẳng hiểu sao cứ nghĩ suy hoài
Nhìn ra ngoài mới thấy chẳng bằng ai.
Singapore - tháng 5.2005
NỤ HÔN TRÒN
Đặt hai ngón tay lên môi
Gửi một nụ hôn tròn vào gió
Tiễn chân em nơi bến sông ngày đó
Cứ ngỡ là sớm gặp lại nhau
Mấy chục năm sau
Dòng sông sâu
giờ đã nối đôi bờ cây cầu đúc
Gió thổi trên cao mơn man ký ức
Bến đò xưa thấp thoáng nụ hôn tròn
TỰ KHÚC
Cánh ong chiều ấy xôn xao
Nỗi buồn em đã ném vào ban mai
Một ngày không có gió bay
Hoa như giọt nắng đắm say với chiều
CHO ANH
Cỏ non ngẩn ngơ dại khờ
Rối bời xanh cả câu thơ trao người
Sáng nay bão cũng tan rồi
Em và nỗi nhớ bên trời ngóng anh
Một ngày vui vẻ thoải mái anh nhé