THƯƠNG NGƯỜI
Tơi đây càng thây thương Người
Rừng heo hút, núi chơi vơi chập trùng
Canh măng, cháo bẹ đã từng
Mà sao Người vẫn ung dung với đời
Tới đây càng thấy thương Người
Hang thì rỉ nước quanh nơi giường nằm
Mùa đông thiếu cả chiếu chăn
Mùa hè dùng cả áo quần vừa khô
Thương Người khi nắng khi mưa
Thuốc thang đã thiếu lại vừa viên quân
Việc đời, việc nước, việc dân
“Nước,dân còn khổ thì thân sướng gì”
Thương người từng mỗi bước đi
Khi băng rừng núi, lúc thì vượt sông
Ở Người chí lớn mênh mông
Dù rằng vất vả vẫn không sờn lòng
Nơi đây đã chuyển bão giông
Núi rừng cùng với ruộng đồng vùng lên
Mới hay chí lớn gan bền
Vì dân, vì nước đứng trên hiểm nghèo
Thương người. thương biết bao nhiêu
Hay lắm
Trả lờiXóaCÁM ƠN CHU DỤNG
Xóa